Bác sĩ Lương Cần Liêm kính mến!
Cháu nhận lời yêu từ năm lớp 11. Thực sự bấy giờ cháu cũng không biết đấy có phải là tình yêu hay không. Hai đứa học cùng lớp, hay tham gia vào các hoạt động văn nghệ của lớp, của trường. Học lực của hai đứa luôn ở nhóm đầu. Người yêu của cháu cũng là người bạn trai duy nhất cháu học cùng suốt từ những năm cấp 2. Năm lớp 11, lớp chúng cháu có nhiều đôi yêu nhau. Thấy hay hay nên khi bạn ấy ngỏ lời cháu đồng ý ngay.
Hai đứa chúng cháu chọn hai trường đại học khác nhau vì có sở thích không giống nhau. Cả hai cùng đỗ với số điểm cao. Hai trường cách xa nhau hơn 10km nhưng tuần nào chúng cháu cũng gặp nhau 3 lần để đi chơi, xem phim, uống cà phê… Suốt cả học kỳ đầu tiên mọi thứ cứ diễn ra bình thường như thế, nói thẳng ra là cháu cũng không thích kết bạn với những người bạn mới trong lớp đại học vì hầu hết là từ các tỉnh, thành khác đến. Cuộc sống sinh viên của cháu chỉ thay đổi khi cô giáo dạy Marketing – người mà cháu rất yêu mến – khuyên cháu rằng, phải lao vào cuộc sống để kiểm nghiệm những kiến thức giảng đường.
Cháu tìm trên mạng được một vị trí cộng tác viên tổ chức sự kiện. Công việc quá vất vả với một cô gái được chiều từ bé như cháu trong khi thù lao thì chẳng là bao. Công việc mệt đến mức cháu không còn duy trì được lịch đi xem phim, uống cà phê với bạn trai nữa. Cháu đã tính bỏ nhưng tính kiêu hãnh đã không cho phép cháu dễ dàng bỏ cuộc. Dần dần công việc cũng quen. Cháu được đánh giá cao nhờ tính sáng tạo. Hết tháng thứ ba, cháu được tiếp tục ký hợp đồng làm partime trong 6 tháng. Trong ê-kip làm việc với cháu có một bạn trai đang học cùng lớp với cháu (nhưng hơn cháu 1 tuổi). Anh phụ trách nói rằng chúng cháu sẽ bổ sung cho nhau rất vì vì người bạn mới này làm việc rất có tinh thần trách nhiệm và kinh nghiệm xử lý sự cố rất ổn.
Công việc của hai đứa chúng cháu được giao là tổ chức lễ kỷ niệm 10 năm thành lập của một công ty liên doanh. Hỗ trợ công việc cho hai đứa là 10 cộng tác viên khác. Cả hai chúng cháu đều quyết tâm sẽ hoàn thành tốt công việc được giao vì ai cũng có mục đích riêng của mình: Cháu muốn khẳng định khả năng của mình; người bạn trai kia muốn khoản tiền thưởng gấp 10 lần tiền lương. Chúng cháu làm việc bất chấp thời gian. Cứ học ở lớp xong là hẹn nhau đến công ty, rồi đến công ty khách hàng.
Một tháng làm việc cùng nhau, cháu phát hiện ra nhiều điều thú vị từ người bạn cùng lớp. Anh nói ít, làm nhiều. Đã hứa là làm. Những lúc về muộn, người yêu cháu không đến đón được thì anh lại đưa cháu về vì anh không yên tâm khi cháu đi taxi về trong đêm khuya. Làm việc với anh, cháu mới có cảm giác say việc đến mức đói hoa mắt, tụt huyết áp. Trong những lúc trò chuyện khi đi cạnh nhau cháu hiểu rõ hơn về hoàn cảnh gia đình anh. Thi hai năm mới đỗ đại học. Vừa kiếm tiền ăn học vừa gửi tiền về cho gia đình ở quê. Anh cũng đã tâm sự với cháu rằng, anh đã có cái nhìn khác về các cô gái thành phố từ khi làm việc cùng với cháu.
Có lẽ anh nghĩ cháu có bạn trai rồi nên không muốn ngỏ lời yêu cháu nữa... (Ảnh minh họa)
Sự kiện cuối cùng cũng đã thành công hơn dự kiến. Ngay khi chương trình kết thúc cháu đã sung sướng đến trào nước mắt. Hai đứa chúng cháu khóc vì mọi thứ đã vượt ra ngoài sự tưởng tượng của mình. Đây là công việc đầu tiên cháu hoàn thành mà lúc mới đi làm thêm cháu đã nghĩ là không bao giờ cháu có thể làm được. Tối hôm ấy anh cứ để cháu khóc ướt đẫm cả vai áo.
Giám đốc công ty sự kiện đã mời chúng cháu đến cuộc họp của công ty để khen thưởng trước toàn bộ cán bộ, nhân viên chính thức trong công ty. Chúng cháu được giao một chương trình mới lớn hơn. Nhưng anh đã khuyên cháu nên dừng lại để tập trung cho việc học thêm ngoại ngữ. Không hiểu sao gần đây anh nói gì cháu cũng nghe bác sĩ ạ. Cháu cảm nhận được anh hiểu cháu và muốn điều tốt đẹp cho cháu. Bây giờ anh vẫn làm thêm ở công ty để kiếm tiền. Cháu đang tích cực học ngoại ngữ. Tiếng anh của cháu đang lên rât nhanh vì cháu đã thấy rõ mục đích mình học để làm gì. Tối về cháu hay nhớ đến anh, nhớ đến những gì chúng cháu đã làm cùng nhau. Cháu hay nghĩ lý do để không phải đi làm những việc vô bổ với người yêu của mình. Cháu càng thấy trân trọng hơn người bạn làm việc cùng cháu trong suốt thời gian qua. Cháu có linh cảm là anh cũng yêu cháu, nhưng có lẽ vì thấy cháu có người yêu rồi nên anh cũng không ngỏ lời bác sĩ ạ.
Cháu có tâm sự với mẹ về chuyện tình cảm của mình. Mẹ nói với cháu rằng đấy không phải là tình yêu. Tính cháu hiếu thắng, cả thèm nhanh chán nên mới có dạng như hiện nay. Mẹ còn phân tích nếu cháu chấp nhận anh bạn cùng lớp thì cuộc sống của cháu sau này sẽ rất khổ. Cháu sẽ chẳng thể nào đảm đương được trọng trách là dâu trưởng của một gia đình nghèo khó ở quê…
Cháu đang thực sự rất khó nghĩ bác sĩ ạ!
Gửi bài viết này cho bạn bè qua Y!M:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét