.socials {float:left;display:block;width:32px;height:32px;background:url(http://i.imgur.com/lmSYJ.png) no-repeat;cursor:pointer;position:relative;margin:14px 0 0 30px} ul.reset,ul.reset li {display:block;list-style:none;padding:0;margin:0} ul.reset li {position:absolute} ul.reset li a {outline:none} a.comment-link:before{content:"7766";} #navbar-iframe { display: none !important;} #navbar-iframe { display: none;} xaydunghanoi.vn
News Update :

Chồng ngang nhiên ngoại tình

nissan viet nam


Nước mắt tôi cứ rơi khi tôi viết nên những dòng chữ này. Thật sự, tôi rất cô đơn và tuyệt vọng...
Chồng ngang nhiên ngoại tình
Tôi không ghen dữ dội mà chỉ âm thầm chịu đựng, khuyên giải... (Ảnh minh họa)

Tôi chẳng biết phải bắt đầu câu chuyện của mình từ đâu. Có lẽ bắt đầu từ hơn 10 năm trước, kể cả thời gian yêu và cưới nhau cũng đã gần 14 năm. 14 năm là một chặng đường dài nhưng mọi thứ dường như đã sắp kết thúc. Tôi không đẹp lắm nhưng cao ráo, mảnh mai và có chút ít kiến thức về nhiều lĩnh vực. Tôi tự thấy mình là một người phụ nữ vừa hiện đại, vừa truyền thống, hiểu biết về cuộc sống, biết hy sinh, nhường nhịn và có sự cảm thông sâu sắc với mọi người. Với tính cách như vậy, tôi rất tự tin bước vào cuộc sống và nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc. Nhưng thật trớ trêu, 14 năm rồi tôi vẫn chưa có một khoảng thời gian được gọi là bình yên hay hạnh phúc. Vì sao như vậy? Tôi mong các bạn hãy tư vấn cho tôi sau khi tôi kể câu chuyện dưới đây:

Trước khi lấy chồng, tôi trải qua hai mối tình rất trong sáng nhưng vì hoàn cảnh nên chia tay. Sau đó tôi gặp chồng tôi. Chồng tôi là một kiến trúc sư tài hoa. Anh ấy không chỉ giỏi về lĩnh vực nghề nghiệp mà còn có kiến thức sâu rộng về vũ trụ, triết học, kinh tế học và nhiều lĩnh vực khác. Anh ấy là mẫu người của bao người phụ nữ mơ ước và tôi là người may mắn mới lấy được người chồng như vậy. Chúng tôi bước vào đời bằng hành trang rất đơn sơ là kiến thức, ngoài ra không tài sản, không sự trợ giúp của hai bên gia đình. Thời gian yêu nhau cũng rất lãng mạn. Mỗi buổi chiều tan sở, chúng tôi lại tay trong tay cuốc bộ về nhà hoặc rong chơi bằng xe đạp. Ít ai có thời gian từ đám hỏi đến đám cưới dài như chúng tôi: ba mươi tháng, đơn giản là vì chúng tôi không có tiền để làm đám cưới. Rồi cơ hội cũng tới, chúng tôi làm một công trình và nhận được số tiền đủ để tổ chức.

Sau đám cưới 2 ngày chúng tôi rời thành phố lớn nhất miền Trung để vào một thành phố nhỏ hơn để sinh sống. Vốn liếng lúc đó chỉ là một chiếc xe máy, số tiền ít ỏi tương đương với khoảng 1 chỉ vàng (500.000 đồng). Chúng tôi mạnh dạn thành lập một công ty tư vấn thiết kế và nhận công trình để làm. Nếu nói về khó khăn trước đó và sau đó thì không thể nào kể hết. Chúng tôi chuyển nhà rất nhiều lần trước khi tích lũy và vay ngân hàng mua được một ngôi nhà lớn. Từ đó, do biết tính toán và tiết kiệm, chúng tôi mua thêm được mấy ngôi nhà nữa. Tôi là người phụ nữ thích con nên đã sinh cho chồng tới 3 đứa, một gái, hai trai. Tôi là người có năng khiếu về viết lách, chồng tôi lại có những tư tưởng rất mới nên tôi hứa sẽ cùng anh thực hiện những cuốn sách của cuộc đời. Nếu nhìn bên ngoài, mấy ai biết tôi không hạnh phúc và yên bình. Nhưng…

Chồng tôi rất mạnh về tình dục. Trong thời gian mang thai bé đầu tiên, chồng tôi mang về nhà một cô bé giúp việc. Do mang thai nên tôi đành lặng thầm chịu đựng mối quan hệ giữa chồng và cô gái đó. Có lẽ là lỗi tại tôi, ngay từ đầu tôi đã không làm cho ra lẽ, để từ đó, cả quãng đời đã qua của tôi là một chuỗi ngày buồn. Tôi hờn giận, bỏ về nhà mẹ tôi ở một thời gian. Sau đó, vì là tình nghĩa vợ chồng nên tôi cũng tha thứ. Nhưng có ai biết cho sự đau đớn của tôi khi đêm đêm tôi nước mắt chảy dài với con thơ trong bụng còn chồng thì chân nhện qua với người giúp việc. Cũng từ đó, chồng tôi công khai quan hệ như vậy trước mặt tôi. Lý ra, tôi phải mạnh mẽ và quyết liệt chia tay ngay từ giây phút ấy để bắt đầu lại cuộc đời của mình. Nhưng tôi đã không làm, gởi gắm cuộc đời như một món nợ phải trả. Ba năm sau, cô gái kia lấy chồng. Trong thời gian dùng dằng ấy thì chồng tôi đã qua lại với biết bao nhiêu người phụ nữ khác. Tôi chỉ xin anh một điều là những gì thuộc về bóng tối hãy để nó trong bóng tối chứ đừng đem ra ánh sáng, đau lòng lắm. Rồi tôi mang thai bé thứ hai cũng là lúc chồng tôi quen thêm với hai người phụ nữ khác. Khi con tôi ra đời chưa đầy năm thì một đứa trẻ khác cũng ra đời, con rơi của chồng tôi. Tôi xác định tâm hồn mình đã chết kể từ ngày tôi mang thai bé đầu tiên. Nhưng chưa dừng lại ở đó. Khi cô này mang bầu thì chồng tôi lại quen với một người khác nữa. Tôi có đến gặp người phụ nữ này, cô ta cũng biết là chồng tôi có con rơi nhưng cô ta vẫn không chịu từ bỏ. Lời khuyên chân thành của tôi cũng không ngăn được đứa con rơi thứ hai ra đời.

Chồng ngang nhiên ngoại tình, Bạn trẻ - Cuộc sống, Ngoai tinh, bao, chong ngoai tinh, con rieng

Hơn 10 năm rồi, tôi sống lặng lẽ, chung một nhà nhưng không hề có tình dục... (Ảnh minh họa)

Đáng ra, tôi chỉ nên dừng lại ở hai đứa con thôi, nhưng do nghĩ đến gia đình, nghĩ đến sự dừng bước của người chồng nên tôi quyết định sinh thêm đứa con thứ ba. Tôi xác định tất cả cuộc đời mình chỉ sống vì con thơ. Những lầm lỗi của chồng tôi đều tha thứ hết. Hơn 10 năm rồi, tôi sống lặng lẽ, chung một nhà nhưng không hề có tình dục. Có mấy ai tin là 10 năm qua tình dục đối với tôi là con số không, ngoại trừ một năm trăng mật để có bé đầu tiên và vài lần nữa để hai bé sau ra đời. Rồi, chồng tôi quyết định mang người vừa mới sinh cho anh ấy một đứa con để vào sống chung nhà với tôi. Tôi phản đối, nhưng anh ấy vẫn cứ làm. Thật lòng mà nói, tôi không hề oán giận gì những người phụ nữ kia bởi vì bản chất của tôi là vậy. Tôi không ghen dữ dội mà chỉ âm thầm chịu đựng, khuyên giải. Dĩ nhiên, là người có chút ít hiểu biết, tôi nhận thức được điều gì đúng, sai và cũng đã nhiều lần làm đơn ly hôn để quyết định cuộc sống yên bình cho mình. Nhưng con thơ và bao mối quan hệ ràng buộc khiến tôi không dứt khoát được. Tôi cũng an phận, an phận sống như vậy. Nhưng sự an phận của tôi cũng không xong. Cứ vài ngày, cô có con ở bên ngoài cứ đến kêu réo, chửi bới cô ở trong nhà, chửi cả chồng tôi nữa. Có ai biết ngoài sự chịu đựng đó, tôi thường xuyên bị đánh đập không thương tiếc bởi vì những lý do không phải do tôi gây ra.

Mới hôm qua đây thôi, cô bên ngoài tới chửi bới, sau đó khóc lóc, oán hờn. Tôi lại yếu mềm khuyên giải, hứa cho tiền nuôi con, thậm chí còn bảo là cho chồng tôi luôn cho cô ta nếu cả hai người muốn và yêu cầu chồng tôi chở cô ta về. Tôi những tưởng hành động đó sẽ giúp chồng tôi ngộ ra và hiểu được tấm lòng của tôi. Đâu ngờ, sáng nay cô ở trong nhà hờn dỗi, đòi bỏ đi. Chồng tôi lại đổ tội lên đầu tôi, bảo tôi âm mưu kích động để hai cô tranh nhau, tôi ở giữa hưởng lợi. Sau đó chồng tôi bắt tôi lên bàn thờ thề thốt rằng tôi không làm chuyện đó. Tôi thề bởi vì tôi trong sáng nên tôi không sợ. Nào ngờ, ngay lúc ấy chồng tôi đánh tôi hai bạt tai và bảo sẽ thay trời… xử tôi. Tôi bỏ chạy ra khỏi nhà, nếu không thân tôi tan nát.

Chồng tôi chửi tôi là một con điếm, một con đàn bà đầy âm mưu và thủ đoạn, thất đức, vô liêm sĩ… Nói chung là không còn một từ ngữ nào có thể nói hết sự sỉ nhục ấy. Chưa hết, còn bảo tôi bùa chú, phù phép và bao nhiêu tội lỗi khác.

Thật lòng mà nói, sống giữa đất khách quê người, không người thân, không bạn bè thân, tôi cảm thấy sao quá đắng cay. Tôi đã viết không biết bao nhiêu thư, dùng không biết bao nhiêu lời nói phải để khuyên chồng. Nhưng than ôi, anh ấy không hề tin, còn nguyền rủa tôi suốt kiếp, đổ lỗi cho tôi là đã phá tan sự nghiệp của anh và kể tội tôi không sao nói hết.

Trong thời gian gần đây, cũng chỉ 3 tháng thôi, tôi có gặp một người bạn. Anh ấy đã có gia đình nên tôi hiểu cho dù chúng tôi có thể là tri âm nhưng chỉ có thể dừng lại ở đó thôi, là thi ca, là suy nghĩ và trao đổi qua mạng thôi. Những bài thơ, những đoạn văn tôi viết tôi đều chia sẻ cho chồng đọc để may chăng còn cứu vãn được tình hình. Cũng để anh ấy thấy rằng tâm hồn con người thật quan trọng và cũng là giới hạn cuối cùng để tránh sự đổ vỡ. Nhưng sự thành thật của tôi đã hại tôi. Tôi bị đánh đập tàn nhẫn. Người bạn kia cũng bị chửi rủa thậm tệ. Thế là, một người có thể an ủi tôi lúc tôi buồn cũng đã mãi mãi lặng im. Lòng tôi tan nát.

Tôi đã từng yêu lắm chồng tôi. Tôi đã cố gắng hết sức để giữ cho các con tôi một mái ấm gia đình. Nhưng tôi đã không làm được, tình yêu của tôi đã cạn. Nếu ai đó cho tôi lời khuyên thì cũng là lời khuyên hãy chia tay đi. Nước mắt tôi cứ rơi khi tôi viết nên những dòng chữ này. Thật sự, tôi rất cô đơn và tuyệt vọng. Hãy chia sẻ với tôi bạn nhé.


Gửi bài viết này cho bạn bè qua Y!M:

xaydunghanoi.vn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

© Copyright New | Kiến thức -Thủ thuật - Giải pháp công nghệ 2010 -2011 | | Powered by Blogger.com.
Trang web này hổ trợ tốt nhất với trình duyệt Mozilla Firefox, Nếu không xem được trang web trong Internet Explorer, hãy thử laị với Mozilla Firefox