Anh miền bắc cho em những cảm xúc thật nhưng anh miền trung lại có quá nhiều tình nghĩa với em. Nên chọn ai bây giờ?
Em là người miền trung, năm nay đã 24 tuổi, thế nhưng vẫn còn đi học, hiện em là SV năm cuối của một trường ĐH. Việc học của em không tốt, do chính em tự tạo ra như thế. Em đã tự nhủ là cố gắng học nhưng em không còn tâm trí để học nữa. Rắc rối thêm là trong chuyện tình yêu, em cũng là cô gái xinh xắn về mặt hình thức, tính tình dễ gần, nên có rất nhiều người thích, cho nên em rất khó chọn lựa và hậu quả là giờ vẫn chưa có người yêu.

Hiện tại có hai người thích em, một người là người miền bắc, yêu em thật lòng, rất quan tâm đến em, luôn muốn xây dựng hạnh phúc tương lai với em, nhưng thực tế là hiện tại anh chưa có việc làm, anh năm nay đã 28 tuổi, tính anh nóng nảy, khó kiềm chế, nhưng chưa bao giơ anh đánh em, anh còn theo đạo nữa. Anh nói sẽ về quê lập nghiệp rồi sau đó chờ em ra trường thì xin cưới, nhưng em không muốn theo đạo, em cũng có tình cảm với anh, cảm giác rất thật, nhưng nghĩ về tương lai em thấy mờ mịt. Anh nói sẽ chờ em, nếu lấy không được thì khi nào em lấy chồng thi anh mới cưới vợ.
Thực sự em yêu anh ấy, nhưng về nghĩa thì em nợ một người khác rất nhiều, có thể cả cuộc đời của em không trả nổi, anh này là người miền trung, một người có tính tình khô khan, chân chất và thật thà, tụi em đẽ quen nhau gần 4 năm, và có ý định khi em ra trường sẽ cưới. Về mặt vật chất anh giúp đỡ em rất nhiều, anh rất tốt mỗi khi em cần đều có mặt, nhưng thật sự em không có cảm xúc khi ở bên anh.
Thời gian đầu quen anh, em cũng hơi thích, nhưng ngày càng nhạt dần. Anh thật sự rất khô khan, hiện anh có một công việc tốt và có khả năng thăng tiến. Anh nói, nếu em học không ra trường thì mình chia tay, bởi vì anh rất muốn em tự lập, không muốn em dựa dẫm. Em biết anh nói thế là nghĩ tốt cho em, nhưng hiện trạng tình hình học tập của em rất tệ, em thật sự đã nản với việc học. Thế nên, dạo này anh rất lạnh nhạt với em, anh nói để em tập trung với việc học, em thấy rất buồn và muốn chia tay, rồi anh cũng chấp nhận.
Anh người miền trung giúp em khá nhiều về tiền bạc (Ảnh minh họa)
Hè vừa rồi trong khi ba em bệnh thì anh đi du lịch với công ty, và vui vẻ chụp ảnh với một người con gái khác rất tình cảm, không mảy may quan tậm đến em, nhưng khi đi về anh vẫn đối xử với em bình thường, và còn tặng quà cho em. Em hỏi thì anh nói đó chỉ là chụp ảnh, không có gì, nhưng sau một thời gian chính em là người chủ động muốn quay lại. Giữa em và anh có một mối liên hệ về mặt tài chính, chưa giải quyết được. Và tụi em chỉ liện hệ như những người bạn, ít đi chơi, ít gặp mặt.... Mặc dù hình thức là em là người yêu của anh nhưng anh nói em học ra trường, đi làm, thì tự khắc tình cảm của anh sẽ quay về với em.
Em hỏi sao anh khô khan vậy, sao anh nhẫn tâm với em trong khi em đau khổ khi ba em mất, lúc đó anh không ở bên cạnh em, anh nói tại anh bận chuẩn bị đi nước ngoài. Rồi một thời gian sau, anh cũng về quê em thắp nhang cho ba em, em cũng đã ra mắt nhà của anh. Dạo này tình cảm của bọn em có khởi sắc, nhưng những lời em góp ý tốt với anh, thì anh không nghe, anh nói vì em là người yêu, vẫn chưa có ràng buộc nhiều lắm nên anh không nghe. Anh nói nếu không lấy nhau thì là bạn tri kỷ, nên đôi khi em nhường nhịn anh rất nhiều, trong từng câu nói, từng cử chỉ, vì anh em đã thay đổi tính tình sao cho hoàn hảo hơn bởi em nghĩ không có ai tốt như anh với em.
Tuy nhiên, em vẫn không có cảm xúc với anh, vì thế, đôi khi em muốn hét với anh là, em muốn chia tay, em muốn cho anh thấy em không cần anh, có lẽ em không yêu anh chăng, em chỉ muốn cho anh sợ sẽ mất em, nhưng em làm không được, tình trạng của em lúc này dở dở, ương ương. Em không hiểu được con người anh. Nếu sau này lấy anh em sẽ có tương lai, nhưng em không biết liệu có hạnh phúc không, em cứ nghĩ lấy rồi sẽ hạnh phúc từ từ cũng được. Em có nói với anh là, nếu em di làm được, kiếm ra tiền được thì em mới lấy anh, còn không chia tay, và anh cũng đồng ý. Anh nói tình yêu khác với hôn nhân, em phụ thuộc vào anh quá sẽ không hạnh phúc.
Thật sự em vẫn không hiểu được con người anh là thế nào. Nhiều khi em muốn từ bỏ tất cả việc học để theo anh người miền Bắc tìm một cuộc sống mới, tức là về quê anh lập nghiệp, nhưng vì gia đình, họ hàng có truyền thống của em mà em không thể sống với chính cảm xúc của mình. Nếu theo anh, thì em sẽ bỏ tất cả để làm lại với hai bàn tay trắng, mà em thì thấy khó làm lại quá. Em sợ sau này, mình không có công việc, nhỡ đổ vỡ thì em lại càng khổ hơn, và em đã không dám quyết định điều đó. Song thực sự anh mới là người cho em cảm xúc thật.
Tuy nhiên, anh người bắc, tuổi lại rất kỵ với em, nếu lấy nhau là ly biệt, còn một bên là nghĩa là anh miền trung, rất hợp tuổi về mọi mặt, em nên chọn ai??? Em đang rất bối rối, em chưa đi quá giới hạn với ai cả. Tất cả chỉ ở mức bình thường thôi vì ai cũng nói là tôn trọng em. Em thấy mình rất tệ, em là dân chuyên tin, nhưng em mất căn bản kiến thức quá nhiều nhiều. Em lại bị áp lực từ nhiều phía, có lẽ em nghĩ mình chết đi sẽ thoải mái, không vướng bận điều gì nữa, nhưng em không làm được, em vẫn phải sống, nhưng sống không ra hồn. Em phải làm gì bây giờ?
Gửi bài viết này cho bạn bè qua Y!M:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét